|
Mình là Cung Bò Cạp nên thật sự mình cũng không cảm thấy cô đơn lắm. Tuy nhiên điều đó không tương đồng với việc nữa đời sau của mình sẽ chết già trong cô độc rồi bị mấy con mèo ăn mất xác!
Cô đơn theo cá nhân mình nghĩ không phải là giống như mình hiện tại “ế” mà cô đơn còn xuất hiện ở nhiều phương diện, nhiều tình huống làm con người ta phải nhớ mãi.
Đó là một biểu chiều mưa gió bão bùng, trong giờ sinh hoạt lớp nọ, mình bị công khai “phế truất” công việc lớp trưởng với lí do mình đã có những lời nói “nhạy cảm” khiến cho một giáo viên Tiếng Anh nọ không muốn nhìn mặt mình nữa. Mình đã nghe cái lí do này một cách thật là “Từ Hải chết đứng”. Cả lớp sững sốt hốt hoảng, những lời bàn tán bắt đầu len lỏi đến chiếc lỗ tai của mình. Mình cố gắng kìm nén những giọt nước mắt để về nhà mà đóng cửa phòng mà khóc cho đã. Vừa chạy xe đạp điện về nhà vừa khóc trong tiết trời mưa gió đúng thật là một cảnh phim Hàn Quốc tuyệt đẹp. “Mình đã nói gì sai sao? Tại sao giáo viên Tiếng Anh X, và giáo viên chủ nhiệm Y lại không hiểu mình? Bổn phận lớp trưởng mình làm chưa đủ tốt hay sao? Hay là do mình bất tài kém cỏi?” Những câu hỏi này cứ vang lên vang vảng khắp nơi trong đầu mình ngày hôm đó, mình nhận ra chắc đây cũng có thể gọi là cô đơn đấy chứ?
Thời gian thấm thoát thoi đưa tới năm 12, lớp trưởng bị “phế truất” năm xưa bây giờ là một bí thư của lớp và làm một lớp phó học tập?
Lúc này đây phong trào phim thanh xuân vườn trường của Trung Quốc nở rộ và cũng là năm cuối cấp rồi tâm lý mình cũng bị chi phối ích nhiều kiểu “Cưng sắp 18 tuổi rồi đó! cấp 3 sắp hết rồi đó! chưa có “bồ” nữa, nhìn người ta kìa, hành động đi chứ! Đừng để thời cuối cấp trôi qua một cách nhạt nhẽo thế chứ!”. Mình đi tỏ tình! Tất nhiên là thất bại rồi, đơn giản mà nói thì không phải ai cũng thích “cầu vồng” và mình thì cũng không phải nữ chính ngôn tình thanh xuân vườn trường mặt khờ khạo dễ thương. Dù biết trước một trăm phần trăm là sẽ thất bại nhưng vẫn đau chứ! Chán chường, mệt mỏi, thất vọng, cô đơn… (Bây giờ nhìn lại cậu í cũng không soái lắm!)
Tóm lại, mình có sợ cô đơn không? có, sợ thật! Vậy làm thế nào để không cô đơn? Tìm những người mà bạn tin tưởng, trân quý để mà chia sẻ. Mình nghĩ đó là một trong những cách hữu dụng nhất, ngoài ra, may mắn thay, mình có bạn bè và đặc biệt là người mẹ vĩ đại để mà “spill the tea” trút bầu tâm sự.
|
|