找回密码
 注册
搜索
查看: 4883|回复: 5

[Importal - Modified] Dạ Đàm Vật Ngữ (Cập nhật chương 4) - HOANG

[复制链接]

82

主题

50

回帖

2

听众

Đại Tướng Quân

Ban biên tập

积分
13570
QQ
发表于 4-5-2020 09:01 | 显示全部楼层 |阅读模式

DẠ ĐÀM VẬT NGỮ
HOANG
* * *

CHƯƠNG 1: Lí do bắt đầu

Kinh thành Bình An một đêm mưa lớn, đã khuya khoắt không còn ngọn đèn nào từ những con phố vốn sầm uất nhất trên thiên hạ, trừ hoàng cung vẫn luôn rực rỡ dưới ánh đuốc.

Tuy tọa lạc gần hoàng cung, nhưng vốn đã tách biệt với khu dân cư, trang viên hôm nay lại càng thêm u ám. Sân trước đã ngập nước, mấy ngọn cỏ rũ rượi dưới những cơn gió lớn, cây anh đào già đứng run rẩy với lớp vỏ cây đen sẫm trong khí trời lạnh lẽo. Đang là tháng 7, giữa mùa mưa, nhưng trận mưa này lớn đến nỗi tôi không nhớ là mình có từng thấy trận mưa nào so sánh được.

Trong nhà không có đèn, có lẽ hôm nay Tình Minh đi ngủ sớm hơn mọi khi, tôi cũng không tiện làm phiền, vốn định bảo hắn kể cái gì đó hay hay, nhưng thôi vậy. Tình Minh luôn đội nón, cả ngày, chỉ trừ lúc ngủ, cửa lùa thì luôn khóa, nên tôi chưa từng thấy hết đầu của hắn bao giờ, chỉ có mái tóc trắng dài được buộc lại ở sau gáy.

Tôi cầm ngọn nến mờ mờ đi dọc hành lang, ván gỗ cót két dưới chân, ngoài vách vẫn là tiếng mưa trút xối xả không ngừng.

"Sao còn chưa ngủ thế?" Kohaku lù lù xuất hiện dưới chân làm tôi giật mình.

"À. Hổ Phách à, hôm nay tự nhiên không ngủ được, định tìm Tình Minh bắt hắn kể chuyện cho ta nghe, nhưng hắn ngủ mất rồi."

"Xời, Kohaku cũng biết kể chuyện mà" Hổ Phách nói: "Nếu không ngủ được thì Kohaku sẽ thức với đại nhân vậy, nhưng phải rủ thêm người mới được."

Hổ Phách là một con hồ ly bé tí không biết Tình Minh nuôi từ bao giờ, từ lúc tôi đến đây thì nó đã ở với Tình Minh, dường như rất lâu rồi, tôi cũng không tò mò muốn biết tường tận làm gì. Hổ Phách biết nói (một chuyện rất lạ so với kích cỡ của nó), có đến 2 cái đuôi với lông rất mượt, hay nói liến thoắng, và không thích người ta gọi mình là chó. Nhưng nhìn từ xa thì đúng là không khác gì một con chó con thật. Nó còn đeo thêm một cái mặt nạ lệch qua bên tai trái.

"Này, định rủ thêm mấy Thức thần của Tình Minh à? Có ổn không vậy?" Tình Minh thường không cho tôi vào phòng triệu hồi. Một thư phòng biến tấu với nhiều điều lạ lùng, đó là tôi đoán vậy thôi.

"Không sao không sao, Seimei đại nhân không nổi giận đâu mà lo." Hổ Phách chui vào căn phòng sách chứa đầy bùa chú của Tình Minh. Không biết con hồ ly đó định lôi ai ra giữa đêm hôm khuya khoắt thế này đây. Không phải chỉ có Tình Minh mới gọi được bọn yêu quái đó hay sao?

"À, Ya o Bikuni đại nhân" Hổ Phách ló đầu ra: "Đại nhân có muốn gọi ai đặc biệt không?"

"Không, không, ngươi muốn gọi ai thì gọi, không liên quan đến ta" tôi còn không quên dặn thêm: "Lúc Tình Minh có hỏi đến cũng không liên quan đến ta."

"Xùy, biết rồi" Hổ Phách lại lủi vào bên trong.

Tôi nhận ra rằng nếu để một con hồ ly chọn xem sẽ có ai trong đội, nó sẽ chọn thêm một con hồ ly khác. Kết quả là một khắc sau, Hổ Phách quay ra với vài yêu quái theo sao đuôi nó. Đầu tiên là một tên Yêu Hồ (tôi nên biết trước chuyện này mới phải), tên này lúc nào cũng đeo một cái mặt nạ hình mặt cáo, chỉ để lộ ra cái cằm thon gọn cùng nụ cười ranh mãnh, tay cầm quạt giấy, sau lưng đeo một cuộn thư pháp to, làm ra vẻ thư sinh lắm, chỉ độc một cái đuôi to nhiều lông mềm như lông ngỗng, cùng 2 cái tai vểnh lên ngộ nghĩnh, không biết hắn dụ bao nhiêu đứa con gái với cái vẻ ngoài đó rồi.

Tiếp đến sau đó thì có Hotarugusa, Youkinshi, Zashiki Warashi và cả Ubume, thế là quá đủ cho một nhóm kể chuyện rảnh rỗi vào một đêm mưa gió như thế này. À không, phải có thêm Thanh Hành Đăng nữa mới đúng là tuyệt phẩm. Tôi bảo Hổ Phách chắc là nên triệu hồi thêm cả Thanh Hành Đăng thì tốt, thế là nó lại chui vào phòng sách lần nữa.

...

Chúng tôi kéo nhau vào một căn buồng trống phía sau đình viện, sàn bằng gỗ có lót vài tấm chiếu tatami ngắn hình vuông, tôi quên mất Tình Minh là một quý tộc đương thời, giàu có và bận rộn với chính cụ hoàng cung, một chiếc bàn zataku đặt ở giữa, trên đó một chân nến đã cháy hết. Tường treo một bức bình phong vẽ hình Tình Minh đang cưỡi một con rồng màu lam tung bay trong sóng biển.

Huỳnh Thảo tự bao giờ đã pha một ấm trà to, thơm thơm. Tôi lấy thêm vài cây nến để chuẩn bị cho trò chơi. Chúng tôi ngồi quanh bàn, ổn định vị trí. Người ta thường hay nói rằng kể 100 câu chuyện và thổi tắt 100 cây nến trước lúc bình minh thì ma quỷ sẽ hiện lên, nhưng nếu dùng nhiều nến như vậy thì Tình Minh sẽ trách mất.

"Chắc đại nhân biết rằng không được kể quá 100 câu chuyện trong một đêm mà phải không?" Thanh Hành Đăng cất tiếng: "Nếu vượt qua giới hạn này, lúc bình minh ló dạng. Một người bình thường sẽ không còn là người nữa."

"Từ đầu ta đã không phải bình thường rồi, người chớ lo, với lại, không thể kể hết 100 câu chuyện trong một đêm được đúng không?"

"Có người từng thử và đã thành công rồi đấy."

"Vậy chắc hẳn mấy câu chuyện đó phải ngắn lắm."

"Vậy, ai kể trước đây?"

Tiếng mưa bên ngoài gào rú ngày càng dữ dội, và tôi đã nghe một câu chuyện bắt đầu như thế này...


Một lục bút cho tâm hồn lãng mạn của bạn, mơ mộng của bạn và cả khát khao của bạn
回复

使用道具 举报

82

主题

50

回帖

2

听众

Đại Tướng Quân

Ban biên tập

积分
13570
QQ
 楼主| 发表于 12-5-2020 14:17 | 显示全部楼层
DẠ ĐÀM VẬT NGỮ
HOANG
* * *

Chương 2
Truyện vật ngữ thứ nhất: Tâm Sinh Thất Diện

Tâm sinh thất diện, huyễn hóa vạn tượng.

Phụ thân đại nhân rất yêu con gái của mình, nhưng đồng thời cũng rất quý những cái mặt nạ kịch Noh của hắn, nhất là những chiếc mặt nạ do Hata no Kawakatsu (Tần Hà Thắng) làm ra.

"Đây là những kiệt tác có linh hồn" cha thường nói như vậy, ánh mắt luôn đắm đuối hướng về  những cái mặt nạ, chưa từng nhìn con gái đến một lần.

Một ngày kia, người cha có việc phải rời đi, cô con gái xin cha hãy cho nàng những chiếc mặt nạ đó với lí do là "nhìn thấy chúng cũng như được nhìn thấy cha vậy." Người cha đồng ý.

Bảy chiếc mặt nạ nhìn người con gái.
Koumote (Tiểu Diện)
Fuku no kami (Phúc Thần)
Semimaru (Thiền Hoàn)
Otobide (Đại Phi Xuất)
Kitsune-men (Hồ Diện)
Uba (Mỗ)
Saru (Viên)

Cô gái hỏi: "Lần này đi, cha ta bao giờ mới về nhà đây?"

Tiểu Diện trả lời "Chỉ cần chúng ta kiên nhẫn chờ thôi, cô chủ." Mặt nạ do Hata no Kawakatsu làm ra quả nhiên là có linh hồn.

Mỗi lần cha ra ngoài đều đi thật lâu, ở nhà một mình vừa buồn vừa chán, nhưng mà bây giờ đã có mọi người chơi cùng nàng rồi. Cha cũng từng nói, mặt nạ của Hata no Kawakatsu bao gồm 7 loại cảm xúc của con người.

Fuku no kami luôn cười hì hì.
Semimaru luôn luôn cau mày.
Saru thì lại thích làm nũng.
Uba là gương mặt của người chết.
Kitsune-men trầm tĩnh, thông thái.
Otobide thì hoảng sợ.
Koumote thì lại giống cô con gái như chị em vậy, hai người rất hiểu nhau.

Từ nhỏ cô đã không có bạn bè, nhưng giờ đây đã có 7 người bạn tốt, thời gian ở nhà không còn buồn nữa. Nhưng cô gái luôn tự hỏi bao giờ cha mình mới quay về.

Một ngày nọ, Semimaru nói với cô rằng bọn người hầu đang nói xấu sau lưng nàng, lúc cha còn ở nhà, chắc chắn bọn họ không dám làm như vậy. Là con gái, nàng phải thay cha quản lý nhà cửa thật tốt. Thế là nàng đi hỏi ý kiến của các mặt nạ.

Otobide nóng nảy hét lên "Bọn đầy tớ đố kỵ cô chủ có chúng ta nên sẽ tìm cách tách chúng ta ra khỏi cô chủ. Không thể như vậy được, cô yên tâm. Để cho ta đi dạy dỗ bọn hắn. Chiếc mặt nạ với tròng mắt đỏ ngầu với những trang trí cầu kỳ, hóa thành một khuôn mặt quỷ khổng lồ đi hù dọa bọn gia nhân.

Otobide như vậy dọa bọn người hầu sợ chết khiếp. Từ đó không ai dám quấy rầy cô bé nữa.
...

Gần đây mọi người thật kỳ lạ...

Fukunokami và Semimaru không cãi nhau chí chóe nữa. Otobide cũng im lặng khác thường. Kitsune-men nói rằng họ chỉ đang ngủ mà thôi.

Thật yên tĩnh, tại sao lại vắng lặng như vậy chứ? Cô bé nhớ lúc họ líu lo cả ngày trên tường. Bây giờ nàng chỉ còn một mình, buồn chán đếm ngày phụ thân trở về.

Một ngày kia, ngoài cửa sổ xuất hiện một bóng người mặc đồ đen. Cô bé chưa từng gặp người này bao giờ nhưng lại có cảm giác rất quen thuộc. Người đứng ngoài đó có mái tóc dài rối rắm, hai hốc mắt trũng sâu, làn da đỏ như tô và một cặp sừng trên đầu. Nàng hỏi Kitsune-men: "Người đứng ngoài cửa sổ kia là ai?"

"Đó là yêu quái phạm tội tày trời, hắn giết người cha yêu quý của mình, sau đó giết hết cả gia đình." Kitsune-men dặn nếu không muốn yêu quái vào trong thì phải luôn nhớ đóng cửa cẩn thận.

Nếu là trước đây, Saru sẽ sợ tới mức la toáng lên, nhưng gần đây Saru cũng không còn nói chuyện.

Sau khi nghe Kitsune-men nói, cô bé rất sợ.

Uba nói sợ hãi là loại cảm xúc vô dụng, nên hãy dẹp nó sang một bên.

"Ta cũng sẽ bị yêu quái đó giết chết sao?"

Kitsune-men thì thầm: "Ta sẽ dạy cô chủ cướp lấy sức mạnh của kẻ khác, vì vậy người không cần phải sợ yêu quái nữa. Được chứ?"

"Nhưng mà...cướp lấy sức mạnh của người khác thì có phải là không tốt không?"

Uba lại nói, tốt xấu là quy tắc vô dụng, hãy bỏ nó đi.

Kitsune-men lại nói: "Đúng, những thứ vô dụng đều phải bỏ đi."

"Những thứ vô dụng, đều ném hết đi" nàng lặp lại.

Kitsune-men đúng là đại diện cho trí tuệ. Cô gái từ bỏ tất cả, và sau đó, lại có được tất cả. Nàng mong con yêu quái kia lại xuất hiện, như vậy nàng có thể làm cho nó biến mất mãi mãi. Nhưng mà con yêu quái kia lại đi đâu mất, không thấy lảng vảng ở đây nữa.

Cô gái không còn sợ hãi nữa, 7 mặt nạ vỡ nát. Chỉ là, không còn ai nói chuyện, trong nhà thật im ắng. May mắn thay, nàng sắp có một người bạn mới.

Eishin-men (Anh Nhi Diện)

Mọi chiếc mặt nạ đều có linh hồn, vì lẽ đó, nàng đang mong chờ Eishin-men mở miệng nói chuyện.

Đúng lúc đó. Nàng đột nhiên nhìn thấy yêu quái kia thình lình xuất hiện trong phòng.

"Làm sao người vào đây được? Cút ra khỏi nhà của ta." Thay vì hoảng sợ, cô con gái tỏ ra vô cùng tức giận, tay ôm chặt Eishin-men.

Yêu quái kia chỉ đứng yên, không trả lời, khuôn mặt vô cùng đáng sợ, mọi sự tà ác đều chất chứa như sắp tràn ra ngoài.

Sau đó, cô gái nghe thấy tiếng của Eishin-men: "Cô chủ, cô chủ ơi...

Sao người lại nói chuyện với cái gương vậy?"

Một lục bút cho tâm hồn lãng mạn của bạn, mơ mộng của bạn và cả khát khao của bạn
回复

使用道具 举报

2

主题

13

回帖

0

听众

Đồng Chí

积分
324
发表于 16-5-2020 22:18 | 显示全部楼层
Ủa, "hắn hết đầu của hắn" là cái gì vậy?
Annotation 2020-05-16 221745.png
回复

使用道具 举报

82

主题

50

回帖

2

听众

Đại Tướng Quân

Ban biên tập

积分
13570
QQ
 楼主| 发表于 30-5-2020 10:11 | 显示全部楼层
DẠ ĐÀM VẬT NGỮ
HOANG
* * *

CHƯƠNG 3
Anh Hoa Kỳ Đàm: Bạch Hồ Chi Mộng


Đó là một buổi chiều ấm áp và lười nhác. Đang là mùa xuân, hoa anh đào vang tiếng rì rào. Thành Heian vào độ này hoa anh đào bay ngợp cả trời, theo gió mà tản mát khắp nơi, người ta cũng nhân dịp đó mà tổ chức nhiều chuyến dã ngoại đến rừng anh đào mà tận hưởng cái không khí trong lành và rực rỡ này.
Lúc này, ở trang viên của Tình Minh, một chú cáo trắng cuộn đầu của mình vào chiếc đuôi mà ngủ dưới ánh nắng đổ dài trên hành lang.
Kohaku có một giấc mơ...
Trong đó, chú đã quay về Mộng Sơn phủ đầy tuyết lạnh, trở lại hình dạng một cậu nhóc tóc bạc với gương mặt tinh nghịch.
Kohaku từng được biết đến là vua của ngọn núi, không phải một cái tên nào đó ngớ ngẩn như Kohaku.
Cậu đưa mắt nhìn xung quanh, ở đó có một thần xã cũ, tiếng chuông thanh thoát trong một khung cảnh lạnh buốt. Đó là một giấc mơ chân thực khác thường. Nhưng, đó có thật là một giấc mơ hay không? Hoặc có lẽ sự phản bội và sự khát máu cậu cảm nhận được mới là mơ.
...
Đó là một buổi sáng mùa xuân, có một chút sương giá trong không khí. Lò hương làm cho bên trong thần điện ấm áp hơn đôi chút. Nghe những dòng kinh thư bất tận, ta có thể thiếp đi và sống cả một cuộc đời dài đăng đẵng chỉ trong một thoáng mơ màng.
Cậu ra khỏi thần xã, cố trở về Mộng Sơn để ngủ lần nữa. Nhưng khi vừa mới bước ra khỏi đền, thế giới đầy tuyết bên ngoài bỗng chốc biến thành một biển lửa. Cậu vẫy vùng nhưng vô ích, bị những ngọn lửa kéo xuống hố đen sâu thăm thẳm - và một giọng nói...

"Ngủ đi. Mọi chuyện sẽ kết thúc khi ngươi thức dậy."
"Nhưng mình phải thức dậy ngay! Chuyện xấu sẽ xảy ra nếu như mình tiếp tục ngủ. Mình không muốn bị lãng quên bởi những người mình yêu thương một lần nữa." cậu nghĩ vậy trong khi vẫn đang rơi xuống.
"Vậy đâu là thứ có thể giúp ngươi quay về?"
Đó là cái tên, cậu phải nhớ lại điều đó, cái tên đáng lẽ cậu phải nhớ...
...
"Kohaku? Kohaku?"
Theo cái tên đó, tà dương rọi thẳng qua bóng tối.
"Kohaku? Ngươi ổn không? Tỉnh dậy!!"
Chú hồ ly mở mắt và nhìn thấy người quan trọng nhất đối với chú, đang nhìn đầy chăm chú.
"Urgh? Seimei đại nhân?"
"Kohaku có sao không? Thấy ngươi như đang bị đau vậy? Gặp ác mộng có phải không?" Tình Minh vuốt lông Hổ Phách, chú thoải mái nằm bệt ra.
"Kohaku vừa có một giấc mơ xấu lắm, Kohaku không nhớ rõ...nhưng không sao, thức dậy thấy Seimei đại nhân là được rồi."
Tình Minh ngồi xuống: "Có muốn ngủ thêm một chút không? Hiromasa đến mời mọi người ngày mai đến ngắm hoa anh đào trong rừng. Hắn đã chuẩn bị một bữa tiệc." Tình Minh để Hổ Phách nằm lên chân của mình.
"Vâng...hoa anh đào" chú hồ ly thì thầm rồi chợp mắt lần nữa.
Lần này, đó chắc chắn là một giấc mơ hạnh phúc rồi...
Một lục bút cho tâm hồn lãng mạn của bạn, mơ mộng của bạn và cả khát khao của bạn
回复

使用道具 举报

82

主题

50

回帖

2

听众

Đại Tướng Quân

Ban biên tập

积分
13570
QQ
 楼主| 发表于 20-6-2020 14:04 | 显示全部楼层
DẠ ĐÀM VẬT NGỮ
HOANG
* * *

CHƯƠNG 4
Quay về Nhật Bản

Tháng Giêng năm Giáp Ngọ (khoảng tháng 3 năm 754, tha lỗi cho tôi nếu có gì sai sót), một năm trước loạn An Sử, dưới thời Đường Minh Hoàng: Lý Long Cơ.

Lí Bạch, lúc bấy giờ đang ở núi Thương Ngô (ở huyện Ninh Viễn, Hồ Nam ngày nay), thương xót bạn mình là Triều Hoành từ lúc lên thuyền trở về Nhật Bản đã gặp gió bão mà không còn nghe tin gì nữa, đã sáng tác bài "Khốc Triều Khanh Hoành" để tưởng nhớ ông, vì cho rằng ông đã chết trên biển:

Nhật Bản Triều Khanh từ đế đô,
Chinh phàm nhất phiến nhiễu Bồng Hồ.
Minh nguyệt bất quy trầm bích hải,
Bạch vân sầu sắc mãn Thương Ngô.

Chúng tôi tạm dịch là:

"Triều Khanh về Nhật lên thuyền
Cánh buồm lạc lối ở miền Bồng Lai
Cung Trăng chẳng đắm cùng Ngài
Bóng mây buồn thẳm trải dài núi Ngô"

Ở miền Hoan Châu thuộc đất An Nam (Nghệ An và Hà Tĩnh ngày nay), một chiếc thuyền trôi dạt tới đã bị đạo tặc cướp phá, giết trên cả trăm người, may thay, Triều Hoành thoát được, cùng với Đằng Nguyên Thanh Hà tìm đường quay trở lại Trường An, đến mùa Hạ năm sau, tức năm Ất Mùi, đã về đến Trường An, cũng là lúc loạn An Sử xảy ra, đường giao thông Trung Quốc-Nhật Bản do vậy trở nên nguy hiểm, và như thế Triều Hoành cũng từ bỏ hi vọng trở về quê hương, cho đến lúc mất 5 năm sau, mãi mãi không quay lại Nhật Bản.

Triều Hoành có tên thật là Abe no Nakamaro ( A Bội Trọng Ma Lữ), sinh ra ở Yamato (Đại Hòa Quốc), có dòng dõi từ Thiên Hoàng Kogen (Thiên Hoàng Hiếu Nguyên), từ nhỏ đã tỏ ra xuất chúng, được cử đi du học ở Trường An, sau làm quan ở đấy, có thời được cử làm Tiết Độ Sứ ở An Nam, đây có lẽ là trường hợp hiếm hoi duy nhất ở Giao Chỉ có một quan cai quản là người Nhật.

Tuy chuyện không liên quan đến ông, nhưng cũng xin trình bày vài lời như vậy.

...

Tuy vậy, dòng tộc của ông vẫn ở lại Nhật Bản, mà sau này sinh ra một con người kiệt xuất ở Kyoto, tức thành Heian (Bình An) thời bấy giờ.
Theo đó, hậu duệ của ông là Abe no Yasuna, một nhà thơ, ngày nọ, đang đi dạo trong ngôi đền của thần nông nghiệp Inari (Đạo Hà Thần xã), vừa đi vừa ngâm thơ, thì thấy một nhóm quý tộc đang đuổi bắt một con hồ ly trắng, vì thời đó người ta tin rằng gan cáo có thể chữa bệnh, thần xã Inari có linh vật là con cáo, nên thường thấy hồ ly xuất hiện ở đây. Thấy vậy, Yasuna liền cho con hồ ly trốn sau vạt áo kimono của mình. Nhờ vậy mà đám thợ săn bỏ cuộc, chú hồ ly nhìn kĩ thì có đến 9 cái đuôi, Yasuna ngạc nhiên không nói nên lời.

Một năm sau, Yasuna yêu một người phụ nữ xinh đẹp tên là Kuzunoha (Cát Diệp), bà sau đó sinh ra một cậu bé vô cùng kháu khỉnh, tên là Abe no Seimei (An Bội Tình Minh), nhưng sau đó bà qua đời vì bị sốt. Ba ngày sau, Yasuna nằm mộng thấy Kuzunoha hiện về báo cho chàng biết rằng mình chính là con cáo mà chàng đã cứu ở Đạo Hà Thần xã năm nào, dặn chàng hãy chăm sóc kỹ cho đứa con trai duy nhất của họ. Tuy vậy việc Kuzunoha có thật sự chết hay không không ai biết được, nhưng từ đó về sau không ai thấy bà xuất hiện nữa.
Một lục bút cho tâm hồn lãng mạn của bạn, mơ mộng của bạn và cả khát khao của bạn
回复

使用道具 举报

15

主题

37

回帖

0

听众

Đại Đội Trưởng

积分
1070
发表于 20-6-2020 23:59 | 显示全部楼层
nghe Lý Long Cơ là nhớ tới Thái Bình công chúa
回复

使用道具 举报

您需要登录后才可以回帖 登录 | 注册

本版积分规则

藏经阁|手机版|黑屋|《少年杂志》Thiếu Niên Tạp Chí DMCA.com Protection Status

GMT+7, 17-1-2025 02:45

Powered by Discuz! X3.5

© 2001-2025 Discuz! Team.

快速回复 返回顶部 返回列表