Sửa lần cuối bởi bemay0910 lúc 14-5-2020 23:09 Làm người thay thế chẳng dễ chịu chút nào. Lúc người ta cần thì đến, không cần nữa thì đi. Mình chẳng biết diễn tả tâm trạng hiện tại như thế nào, nhưng thật sự mình cảm thấy rất thất vọng về họ. Phải chăng lúc cô đơn quá, người ta đành tùy tiện tìm 1 nơi để nương tựa, tâm sự, sẻ chia. Và đến khi tìm thấy một nửa thật sự của mình thì họ lại bỏ rơi chính những người lúc trước đã từng chia sẻ buồn khổ với họ từng giờ, từng ngày. Lúc cần bày tỏ, cần người lắng nghe thì nhắn tin hay lắm, nhanh lắm, mình thì cũng thật lòng hồi đáp lại với những lời chân thành và tin nhắn của mình cũng được gửi đi trong vòng chưa đến 1 phút đồng hồ. Còn đến lúc mình hết giá trị trong mắt họ thì sao? Thì mình nhắn 1 câu mà ngàn năm sau người ta mới phản hồi lại, thích thì rep, thích thì ban phát cho 1 ít tình cảm coi như là trả công cho những lần mình lắng nghe họ tâm sự, còn không thích thì thôi. Chúng tôi cũng là con người, chúng tôi cũng cần được yêu thương. Tại sao lại đối xử tàn ác với chúng tôi như vậy? Đến lúc nhận ra mình chỉ là người thay thế trong mắt họ thì cũng đã muộn, lỡ đặt tình cảm cho họ rồi, mình phải làm sao đây hả các cậu?
Mây Mây
|