NẮNG MÙA ĐÔNG
Lê Hồng Minh
* * *
Mùa vào đông! Thấy nhớ se lòng chút nắng vàng mùa hạ. Nắng hạ rực vàng màu hoa điệp. Nắng hạ vàng cháy như muốn đốt cả những cành phượng vừa phô ra sắc thắm.
Mùa đông cũng có nắng.
Nắng đông hiu hắt buồn, lưu luyến cái nóng bỏng trưa hè và thương thầm hơi ấm dịu dàng nắng thu. Nắng đông hiếm hoi như một dòng nước trên sa mạc, dòng nước làm mát lòng người bộ hành, còn nắng, nắng sưởi hồn ta.
Hạnh phúc xiết bao khi được mặc ít đi vài ba chiếc áo, khi thức dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ một dãy nắng lách giữa màn sương mỏng, lấp lánh sáng trên mặt biển mênh mông. Nắng đông không gắt gỏng như mùa hè, cũng chẳng ngọt ngào hương sữa như mùa thu. Tưởng như nắng đông sẽ ảm đạm đi nhiều vì tiết trời lạnh căm, nhưng không!
Nắng đông như được nhuộm thêm màu bởi siết bao lá cây đang tung mình trong mọi nẻo đất trời. Nắng hứng lấy màu đỏ lá bàng để phớt thêm chút hồng lên đôi má thiếu nữ. Nắng nô đùa trong sắc vàng hoa cỏ để làm tươi đoá bông cô dâu trong ngày cưới. Nắng lẳng lặng lắng nghe tiếng cười trong vắt của mấy cô cậu học sinh để rồi vui vẻ làm ấm đôi tay của một đứa bé đánh giày. Cứ thế cứ thế...
nắng trải rộng lòng mình lên muôn vật. Nắng làm cái rét cũng phải ngẩn ngơ mà bớt lạnh một phần. Nắng làm cơn gió buốt cũng phải say sưa, sung sướng mà thổi rin rít sau khe cửa.
Những người mẹ chỉ đợi nắng lên giặt chăn màn, quần áo. Nắng làm thơm tho những mùi âm ẩm mọi ngày trên vải vóc. Nắng làm tan cái ngại ngần khi bước ra đường trong gió rét. Ngoài phố dường như mọi người đi lại nhiều hơn.
Bầu trời trong những ngày nắng ấy cũng rộng ra như khoác lên mình tấm áo xanh nên thơ thay cho lớp vỏ xam xám, xù xì hàng ngày. Bởi vì nắng nhẹ nên trời cũng xanh nhè nhẹ. Xanh đầy trìu mến, đáng yêu chứ không thẳm sâu như bầu trời thu. Bầu trời trong nắng đông ánh lên vẻ gì hiền lành, tươi trẻ.
Nắng tạo thành một vệt sáng mờ mờ nơi đường chân trời, phía xa, trên biển. Dường như màu nước hàng ngày đỡ đậm hơn. Nó xanh màu xanh của da trời... Sóng biển xô mau hơn. Chúng chạy đuổi nhau từ ngoài khơi tít tắp và mãi đến khi chạm vào bờ cát mới bắt kịp nhau. Cát cũng mịn màng, ấm và sáng hơn ngày rét khác...
Đâu đó vẳng lại đôi ba tiếng chim ríu rít và thấp thoáng mấy con mèo chạy loăng quăng trong sân nhà ai đón nắng... Nắng mùa đông!
TNTP@Lê Hồng Minh
12 Văn, THPT chuyên Hạ Long, Quảng Ninh |